Buổi Keiko Đáng Nhớ Cùng Saotome Sensei
Tại Chiyoda-Ku Aikikai — Tháng 10 năm 2023
Có những khoảnh khắc, hành trình đưa ta trở về — không chỉ là trở lại một nơi chốn, mà là trở lại với tinh thần đã khơi nguồn bước chân đầu tiên.
Saotome Sensei — Một Lần Nữa Chạm Vào Nguồn Cội
Saotome Shihan là một trong những cầu nối trực tiếp cuối cùng với Tổ sư Aikido — Morihei Ueshiba O Sensei. Là một uchi-deshi, ông đã rèn luyện mỗi ngày dưới sự hướng dẫn trực tiếp của O Sensei — không chỉ tiếp thu kỹ thuật, mà còn thấm nhuần hơi thở sống động của tinh thần Aiki.
Sau gần năm thập kỷ cống hiến cho việc truyền bá Aikido tại Hoa Kỳ, chuyến trở về Tokyo của ông vào tháng 10 năm 2023 không chỉ là một chuyến thăm — mà là một sự trở về thầm lặng với cội nguồn.
Các buổi keiko của ông phản ánh sự kỷ luật, sự sáng rõ và lễ nghi được truyền thừa từ O Sensei — nhưng đồng thời cũng toát lên một sự ấm áp nhẹ nhàng, như nhắc nhở chúng ta rằng: chân truyền thực sự nằm ở sự cân bằng — giữa hình và thần, giữa sức mạnh và lòng từ ái.
Những Bài Học Từ Keiko Cùng Saotome Sensei
Trong suốt buổi keiko tại Chiyoda-ku Aikikai, Saotome Sensei đã dẫn dắt chúng tôi trở về với tinh túy của Aikido — không phải như một hệ thống kỹ thuật, mà như một môn võ đạo sống động, được nuôi dưỡng bằng tinh thần và truyền thống.
Sensei đã nhắc nhở chúng tôi một cách thẳng thắn: Aikido không phải là một môn thể thao, cũng không phải một hoạt động xã hội. Aikido không được rèn luyện vì mục đích thi đấu, giải trí hay giao lưu. Aikido là một con đường võ đạo — hàm chứa sự kỷ luật của võ thuật, sự minh triết đạo đức của Bushidō, và sức mạnh điều hòa của Aiki. Nó không chỉ kêu gọi chúng ta trau dồi kỹ thuật, mà còn phải trau dồi chính bản thân mình. Đây là một con đường đòi hỏi sự chân thành, tỉnh thức và một tinh thần trách nhiệm sâu sắc từ bên trong.
Ẩn sâu trong lời dạy của Sensei là một câu hỏi tĩnh lặng nhưng cốt lõi: Vì sao bạn rèn luyện Aikido?
Nếu không có sự rõ ràng về mục đích, ngay cả kỹ thuật tinh xảo nhất cũng trở nên trống rỗng. Khi mất đi cái “vì sao”, Aikido đánh mất tinh túy của mình — chỉ còn lại hình thức hoặc thói quen rập khuôn.
Nhiệm vụ của chúng ta không chỉ là gìn giữ kỹ thuật, mà là tiếp nối một điều còn tinh tế và khó nắm bắt hơn nhiều: dòng chảy sống động của Aiki — hơi thở vô hình mà O Sensei đã gửi gắm lại cho chúng ta. Truyền thống ấy không thể được gìn giữ chỉ qua hình thức. Nó phải được trao truyền qua sự hiện diện, sự chính trực và cách ta bước đi trên con đường đạo. Đối với những người giảng dạy, trách nhiệm này càng trở nên sâu sắc hơn: không chỉ truyền đạt kỹ năng, mà còn phải truyền trao tinh thần.
Sự hiện diện của Saotome Sensei như một lời nhắc nhở rằng Aikido không phải là thứ để phô diễn — mà là điều cần được thể hiện từ trong chính thân tâm. Con đường ấy không thể bước đi chỉ bằng sức mạnh, mà cần có lòng từ ái, sự khiêm nhường và một trái tim rộng mở.
Trở về với khởi đầu
Qua từng chuyển động và lời dạy của Saotome Sensei, hơi thở sống động của những giáo huấn từ O Sensei lại vang vọng một lần nữa — không phải như điều gì đó đã cố định trong quá khứ, mà như một tinh thần tiếp tục chuyển động qua mỗi buổi rèn luyện chân thành.
Khi bước lên tatami tại Chiyoda-ku Aikikai, chúng tôi không đơn thuần là lần theo những dấu chân xưa. Đó là một lời nhắc nhở rằng: trở về với nguồn cội không phải để dừng lại, mà là để mang ánh sáng ấy tiếp bước vào từng ngày mới — với sự rõ ràng, chân thành và đầy trân trọng.
Con đường Aikido không phải là để đi đến một điểm kết thúc. Đó là hành trình không ngừng trở về — hết lần này đến lần khác — với lý do sâu xa vì sao ta đã bắt đầu. Và chính trong sự trở về ấy, tinh thần Aikido được giữ mãi sống động.